breaking news

Chiều sân ga - Thơ: Phong Trần

Sân ga nhỏ,một buổi chiều loang nắng
Nghe mơ màng văng vẳng thoáng bên tai
Phía từ xa,một tiếng rúc hụ dài
Con tàu sắp,dừng cuối ngày rong duổi
Đã ngồi đây tưởng chừng như cả buổi
Đợi người về,mang cả tuổi thanh xuân
Sẽ về đây,để tay bắt mặt mừng
Qua ngày tháng,thôi cũng dừng chân bước
Từng đoàn người đón ra xem lũ lượt
Đón người thân,khi đã vượt đường xa
Để hân hoan,đưa đón trở về nhà
Niềm vui sướng,chan hòa trong ánh mắt
------ --
Chỉ riêng ta,ngồi cô đơn thắt chặt
Nghe cuộn trào,lên khóe mắt buồn vương
Cố nhân ơi! Đã cách trở dậm đường
Sầu cô quạnh nghe như dường khắc khoải
Trong trần thế,mấy ai mà thoát khỏi
Xót xa nhiều,nghe quá đổi sầu cay
Đếm chia ly,xa cách đã bao ngày
Đêm tiển biệt bao miệt mài thương nhớ
Thôi đành vậy xin nhé! Đừng than thở
Đã tan rồi,khi gió trở mùa sang
Bóng người đi,xa tận chốn mây ngàn
Đành trở gót,ôi bẻ bàng duyên kiếp...

Tác giả: Phong Trần 27/6/2016


Không có nhận xét nào